Guest User

Untitled

a guest
Feb 20th, 2018
89
0
Never
Not a member of Pastebin yet? Sign Up, it unlocks many cool features!
text 8.79 KB | None | 0 0
  1. Cho hoặc nhận một công việc trong đó nhân viên sử dụng thiết bị của chủ sở hữu lao động mang một nghĩa vụ bắt buộc với cả hai phía để đảm bảo tuân thủ các chính sách thiết lập cho việc sử dụng( ngoại trừ trường hợp đặc biệt). Dưới góc nhìn thực tếm chính sách rõ ràng có thể giảm thiểu tranh chấp và lạm dụng (bởi cả nhân viên thông thường và cả các giám sát viên có thể xoi mói theo những cách trái với chính sách của công ty)
  2.  
  3. Nhân viên không từ bỏ mọi quyền riêng tư khi vào cơ sở sử dụng lao động. Phòng tắm thuộc về người sử dụng lao động, nhưng camera giám sát trong phòng tắm thông thằng không được chấp nhận. Bảo vệ sự riêng tư tại nơi làm việc còn ở đâu khác? Một số tòa án quyết định rằng nếu người sử dụng lao động cho phép nhân viên dùng khóa lên tủ khóa của họ, nhân viên có thể chắc rằng có sự riêng tư. Một nhân viên bị Microsoft sa thải từng kiện công ty sử dụng luận điểm tủ khóa này. Anh ta cho rằng Microsoft đã xâm phạm quyền riêng tư của mình khi truy cập vào e-mail trong thư mục riêng của anh, được bảo vệ bằng password, trong máy tính riêng của anh tại nơi làm việc. Tòa án xử thua cho anh. Một luận điểm là tủ khóa là không gian vật chất được phân phối để lưu trữ đồ dùng cá nhân, nhưng máy tính là để làm việc và các tin nhắn là một phần của môi trường làm việc. Tòa cũng nhận xét rằng, sự quan tâm của công ty trong việc tránh các nhận xét không phù hợp và không chuyên nghiệp, hoặc thậm chí là các hoạt động phi pháp trong hệ thống e-mail quan trọng hơn sự riêng tư tự cho của nhân viên.
  4.  
  5. Ban Quan hệ Lao động Quốc gia (BLRB) đề ra luật và quyết định các trường hợp về quan hệ chủ-nhân viên, nó đã là một trọng tâm của tranh cãi giữa công đoàn và chủ sở hữu lao động từ khi được thành lập hơn 60 năm về trước. Người lao động có quyền hợp pháp để giao tiếp với nhau về điều kiện làm việc, và luật NLRB trong một số trường hợp cho phép họ làm vậy trên hệ thống e-mail công ty. NLRB yêu cầu công ty thuê lại và trả lại lương cho nhận viên bị sa thải vì gửi e-mail chỉ trích sự thay đổi trong kế hoạch nghỉ việc của công ty cho các nhân viên khác. Trong quá khứ, NLRB phán quyết rằng các chính sách về việc sử dụng camera giám sát, kiểm nghiệm thuốc, và phát hiện các bài kiểm tra nói dối phải được thảo luận với một công đoàn. Có thể yêu cầu rằng các chính sách e-mail, tương tự như vậy, phải được đàm phán với công đoàn.
  6.  
  7. Nhiều lập luận các trường hợp quy phạm pháp luật cũng có liên quan đến các quyết định đạo đức. Vấn đề ​​cho cả đạo đức và pháp luật bao gồm định nghĩa một ranh giới hợp lý giữa, một mặt, quyền sở hữu tài sản của chủ sở hữu lao động, bảo vệ tài sản công ty, nhu cầu truy cập thông tin kinh doanh, và sự cần thiết để giám sát các vấn đề về pháp lý và trách nhiệm pháp lý , ​​và mặt khác, các hành vi xâm phạm riêng tư cá nhân . Chính sách hợp lý nhất không phải lúc nào cũng là hiển nhiên và như nhau trong quan điểm của cả hai bên, không giống nhau cho tất cả các loại hình kinh doanh, và không phải lúc nào cũng rõ ràng khi có tình huống mới phát sinh.
  8.  
  9.  
  10. Việc lướt web tại nơi làm việc
  11.  
  12. Đối với nhiều người, truy cập đầu tiên của họ lên web là tại nơi làm việc vào cuối những năm 1990. Nhân viên tìm thấy các trang web hấp dẫn mà họ nhanh chóng bắt đầu sử dụng nó cho không cho mục đích công việc. Một nghiên cứu đếm được 12.823 lượt truy cập trang web của tạp chí Penthouse trong một tháng vào năm 1996 từ các máy tính tại IBM, Apple và AT&T. Các cuộc khảo sát khác nhau cho thấy tỷ lệ lớn nhân viên tại các doanh nghiệp và cơ quan chính phủ (ví dụ, IRS) sử dụng web cho các mục đích phi công việc (ví dụ 79,8%, 9O%). Lượng truy cập vào trang web "người lớn" và khiêu dâm đã nhanh chóng bị chat rooms và các trang thể thao, mua sắm, cờ bạc, các trang web đầu tư cổ phiếu vượt qua. Các công ty thấy rằng các nhân viên đã dành hơn hai giờ một tuần cho hoạt động web không phục vụ công việc. Một công ty đã phát hiện ra rằng 3% lưu lượng truy cập web của nó là vào một trang đầu tư trực tuyến và 4% khác được sử dụng bởi các nhân viên để tải nhạc.
  13. Như chúng ta đã học được trong Chương 7, máy tính duy trì các bản ghi chi tiết, người sử dụng lao động có thể tìm ra nơi nhân viên của họ truy cập trên web. Để hiểu được số lượng lớn các dữ liệu tối nghĩa trong các bản ghi, các công ty phần mềm phát triển sản phẩm để cung cấp các báo cáo về việc sử dụng web theo những cách hữu ích cho người sử dụng lao động, ví dụ, xếp hạng theo tần số truy cập, báo cáo về hoạt động của một cá nhân nhân viên. Nhiều công ty lớn sử dụng phần mềm kiểu đó. Một số người sử dụng lao động cài đặt các biến thể của các sản phẩm phần mềm lọc của phụ huynh để giới hạn truy cập web cho con cái của họ.
  14.  
  15. Có phải sự giám sát hoạt động web của người lao động là sự xâm phạm riêng tư? Lướt web không vì mục đích công việc là một vấn đề nghiêm trọng cho người sử dụng lao động, hay là một loại hình high-tech tương đương với việc đọc báo hoặc nghe radio tại bàn làm việc? Người sử dụng lao động báo cáo một số mối quan tâm về hoạt động web không phục vụ công việc. Rõ ràng là nhân viên không làm việc trong giờ họ được trả tiền để làm việc. (Mặt khác, một công ty phát hiện ra rằng một trong những nhân viên hàng đầu đã dành hơn một giờ đồng hồ một ngày quản lý cổ phiếu của mình trên web, công ty đã không quan tâm bởi vì hiệu suất của anh ta là tốt.) Một vấn đề khác là các trang Web có thể xác định người truy cập đến từ đâu. Một số công ty không muốn bị ê mặt khi có nhân viên của họ bị báo cáo từng truy cập các trang web khiêu dâm, các trang web phân biệt chủng tộc, hoặc thậm chí cả các trang web tìm kiếm việc làm.
  16.  
  17. Khi người sử dụng lao động là chính phủ, một vấn đề cần được bổ sung: tránh lạm dụng các nguồn lực tài trợ đối tượng nộp thuế. Mặt khác, trong một số môi trường, chẳng hạn như thảo luận và nghiên cứu về các trường hợp đang chờ xử lý của Thẩm phán, giám sát rõ ràng là không phù hợp. Một số Thẩm phán đã chỉ trích khắt khe cho một quản trị viên của hệ thống tư pháp liên bang đã cài đặt phần mềm theo dõi sử dụng Web mà không thông báo trên các hệ thống được sử dụng bởi 30.000 nhân viên của ngành Toà án, bao gồm Thẩm phán. Năm 2001, Hội nghị tư pháp, Ban quản lý việc hệ thống tư pháp liên bang, đề xuất một chính sách trong đó tất cả nhân viên được cho rằng đã từ bỏ sự riêng tư trong truyền thông khi sử dụng thiết bị văn phòng. Kháng cáo tòa án Thẩm phán Alex Kozinski, tức giận bởi đề xuất này, lập luận rằng cả tính bí mật của thảo luận và sự tin tưởng trong nhân viên đều là cốt yếu của hệ thống tư pháp. Hội đồng giải quyết bằng một chính sách cho phép giám sát có hạn chế sử dụng Internet, thay vì giám sát đề nghị không giới hạn bao gồm e-mail. Nhiều người ủng hộ quyền riêng tư hy vọng sự tức giận của một số Thẩm phán với đề nghị theo dõi e-mail của họ và chính sách thỏa hiệp đã được thông qua sẽ dẫn đến phán quyết có lợi cho nhân viên trong các trường hợp theo dõi.
Add Comment
Please, Sign In to add comment