Advertisement
aigrand

[NaibEli] Thật xin lỗi, hôn phu của tôi

Aug 9th, 2019
249
0
Never
Not a member of Pastebin yet? Sign Up, it unlocks many cool features!
text 16.89 KB | None | 0 0
  1. Clarity x Lifted
  2. Niên hạ, ABO
  3.  
  4. .
  5.  
  6. Kinh đô rộn ràng vì tin tức kết hôn giữa hai gia tộc lớn, đức vua trẻ vừa lên ngôi ra lệnh đặc xá để chúc mừng, mở quốc khố phân phát thức ăn và rượu cho nhân dân khắp cả nước đồng thời miễn thuế một tháng cho người dân để cầu phúc cho lễ cưới này - đủ thấy ngài có bao nhiêu quan tâm chân thành đối với hai nhân vật chính. Cũng dễ để người ngoài nhìn ra khi hai nhà đó, một là gia tộc chiến binh luôn có những vị tướng trẻ tài năng luôn phò tá quốc vương bao đời nay, một là gia tộc tiên tri có năng lực đặc biệt giúp quốc gia phòng chống những tai họa bất ngờ, cả hai đều là những trụ cột không thể thiếu của vương quốc. Từ thuở lập quốc, quốc vương và chủ nhân hai gia tộc đã thề rằng sẽ luôn là những người bạn tri kỉ, dẫu thời thế thay đổi, có những lúc sóng gió song tới thời điểm hiện tại, quan hệ giữa ba gia đình vẫn rất hòa hợp, nay lại thêm mối lương duyên kia thì thật đáng chúc mừng.
  7.  
  8. Quốc vương vui vẻ, cả đất nước cũng hạnh phúc.
  9.  
  10. Duy chỉ một người...
  11.  
  12. Eli nhìn đường phố nhộn nhịp treo đèn kết hoa đằng xa, bỗng cảm thấy có chút chơi vơi, những tiếng hò reo này chính là chúc mừng cho đám cưới của anh nhưng anh lại chẳng thể nghe rõ, phố xá nhộn nhịp kia như thể cách biệt với căn phòng anh ngồi bằng một bức cách âm cỡ lớn, thế nên tiếng động duy nhất anh nghe là tiếng thở dài của chính mình. Người sắp kết hôn là anh đây ấy vậy mà còn chẳng thể vui mừng bằng một phần những kẻ ngoài kia.
  13.  
  14. Đứa con Omega của gia tộc Clark cuối cùng cũng được gả, lại là được gả vào nhà tướng quân, cả gia đình vui mừng còn không kịp khi cuối cùng cũng có người chịu rước nó thì anh làm sao dám lên tiếng chứ. Thực ra bản thân Eli cũng hiểu tâm tư của những người nhà mình, tuy anh là một Omega xuất thân từ gia đình có dòng dõi, nhưng anh cũng lớn tuổi rồi, lại chỉ là một kẻ có bề ngoài bình thường, hơn nữa mùi Omega trên người chẳng nồng đậm như những Omega khác, nếu nói anh là Beta thì hẳn cũng có người tin. Khi nghe tin gia đình tướng quân đến cầu hôn anh cho con trai út nhà mình, anh cũng có tìm hiểu một chút mới biết cậu ta là một Alpha trẻ khỏe, chỉ vừa hai mươi tuổi, lại rất nổi tiếng với vẻ ngoài tốt mã, dù tuổi đời ít nhưng chiến công thì lại chẳng ít chút nào, con đường tương lai tươi sáng đang chào đón với hàng đống những Omega khác xứng đôi hơn. Ấy vậy mà cuối cùng lại dính vào anh, một Omega không-khác-Beta-lắm bình thường, lại còn lớn hơn những tám tuổi, khỏi nghĩ cũng hình dung được cậu ta tức giận và gò bó thế nào. Eli cũng từng trải qua tuổi hai mươi, cũng hiểu rõ lứa tuổi đó cực kỳ khát cầu tự do, ấy vậy mà để hòa hợp quan hệ giữa hai gia tộc lại bị đưa đi làm tốt thí, bắt phải kết hôn với một gã như anh...
  15.  
  16. Dòng suy nghĩ tiêu cực của Eli bị cắt đứt khi có tiếng gõ cửa bên ngoài. Eli chỉnh tranh lại, tự kéo khóe môi ép mình cười, dù gì hiện tại cả nhà đang vui vẻ như thế, anh nhất định không thể để lộ tâm trạng thật.
  17.  
  18. "Mời vào."
  19.  
  20. Sau khi có được sự chấp thuận của Eli, cánh cửa nhè nhẹ mở ra, một chàng trai trẻ tay giữ cánh cửa, chân chạm bước vào tấm thảm lót sàn trong phòng. Cậu ta rất đẹp trai, có mái tóc màu xanh dương buộc gọn đằng sau, một lọn tóc thả tự do trước trán, dưới mắt trái có một nốt ruồi đào hoa. Trang phục trên người có hơi lôi thôi nhưng cũng chẳng giấu nổi vẻ đẹp của cậu ta.
  21.  
  22. "Xin chào, anh có cần gì không?" - cậu ta nói bằng chất giọng rất ấm áp dễ nghe.
  23.  
  24. "Cậu là... Là người hầu mới phải không?" - Eli hỏi lại - "Tôi chưa thấy cậu bao giờ."
  25.  
  26. "Tôi..." - cậu ta ngập ngừng chừng nửa giây thì quyết định gật đầu - "Tôi là người hầu vừa mới đến dinh thự này, tên là N... Norton Campell, chủ nhân sai tôi đến hỏi ngài có cần chuẩn bị gì không?"
  27.  
  28. "Cảm ơn cậu, tôi rất ổn" - Eli đáp - "Tôi hiện tại rất thoải mái."
  29.  
  30. "Vâng..."
  31.  
  32. Cậu người hầu ậm ừ rồi tiếp tục đứng chôn chân ở ngưỡng cửa, dường như có điều muốn nói nhưng lại thôi, Eli tinh ý quan sát được hết bèn bảo cậu ta:
  33.  
  34. "Cậu có chuyện gì sao?"
  35.  
  36. "Ngài có điều gì không hài lòng sao? Nhìn ngài có vẻ buồn" - người hầu trẻ chần chừ hỏi.
  37.  
  38. Eli hơi thoáng ngạc nhiên, rồi lại nháy đôi mắt đào hoa nở nụ cười, chàng trai trẻ này không những có vẻ ngoài tốt lại còn tinh ý, nếu được sinh ra trong gia đình tốt hơn có lẽ sẽ rất nổi tiếng với các quý cô. Nếu hiện tại làm việc ở đây, anh có thể nhắn với cô Violetta để ý cậu ta một chút. Eli vẫy tay với cậu ta ý nói lời vào.
  39.  
  40. "Cậu có muốn nói chuyện một chút không? Thỉnh thoảng giải lao một chút cũng ổn."
  41.  
  42. Người hầu trẻ chần chừ một chút rồi phủi bớt đất cát trên bộ quần áo, tiến vào căn phòng đẹp đẽ của con trai nhà Clark, an vị trên chiếc ghế bọc nhung êm ái bên bàn trà của anh. Tư thế của cậu ta khá chuẩn mực khiến Eli nghĩ rằng hẳn quản gia nhà mình hẳn đã làm rất tốt khi huấn luyện cậu ta.
  43.  
  44. "Vậy, ngài... Eli, có chuyện gì mà ngài phải buồn rầu vậy?"
  45.  
  46. "À..."
  47.  
  48. Eli dừng tay đang rót trà khoảng một giây mới tiếp tục, mùi hồng trà tỏa ra thơm ngào ngạt vây lấy không gian được bao bọc bởi màu xanh anh thích, làn khói từ tách trà bốc lên lãng đãng rồi từ từ tan biến, chẳng hiểu sao nhìn cảnh này anh lại có chút buồn.
  49.  
  50. "Tôi đang nghĩ, sau khi hoàn thành hôn lễ đó tôi nên xin lỗi con trai nhà tướng quân thế nào." - Eli nhẹ giọng đáp lại.
  51.  
  52. "...Tại sao anh phải xin lỗi?" - cậu người hầu hỏi - "Rõ ràng cậu ta là người cầu hôn anh cơ mà."
  53.  
  54. "Cậu trai trẻ, cậu không hiểu về hôn nhân chính trị rồi" - Eli xoa đầu cậu người hầu, đó một thói quen khó bỏ của anh - "Người đưa ra lời cầu hôn là nhà tướng quân, tôi chắc rằng cậu út kia không có lựa chọn khác."
  55.  
  56. "Nhưng..."
  57.  
  58. "Thế giới chính trị này phức tạp lắm, nó là một trò chơi không dành cho những kẻ yếu đuối mà tất cả mọi người đều là những quân cờ đang cố gắng lật đổ nhau." - Eli cười hiền, khẽ nhấp một ngụm trà - "Cậu nghĩ tại sao một anh hùng trẻ chỉ vừa hai mươi tuổi lại đi cầu hôn một tên omega lớn tuổi như tôi ?"
  59.  
  60. "...Vì tình yêu chăng?" - cậu ta đáp lại.
  61.  
  62. Eli khẽ cười một chút, suy nghĩ ngây thơ như vậy hẳn là cậu ta ít phải tiếp xúc với những chuyện này. Thật ra sống với những suy nghĩ non nớt đó cũng tốt, chỉ cần anh không sinh ra trong gia đình có dòng dõi, chỉ mong cầu một cuộc đời an yên tới cuối, thì vẫn giữ những tâm tư ngây ngô đó cũng chẳng có gì là sai. Nhưng thật đáng tiếc khi vị trí anh đang đứng hiện giờ không cho phép anh được vô tư như vậy.
  63.  
  64. "Cậu thật sự rất ngây thơ đấy, sau này cần phải học nhiều hơn, tôi sẽ nhờ cô Violetta để mắt đến cậu."
  65.  
  66. "Kết hôn vì tình yêu sao? Nghe cứ như một câu chuyện cổ tích nơi hai nhân vật chính sẽ sống hạnh phúc mãi mãi về sau vậy." - Eli lại trưng ra nụ cười không mặn không nhạt - "Nhưng chẳng Alpha nào có thể yêu thương một tên Omega không có nổi chất dẫn dụ đâu, cậu hiểu ý tôi chứ?"
  67.  
  68. "Và cả những thứ này nữa..."
  69.  
  70. Không đợi cậu hầu trẻ trả lời, Eli khẽ vén cổ tay áo để lộ một chút cánh tay của anh, nơi đó hiện lên vài hình các chòm sao lấp lánh. Trên người của anh từ khi sinh ra đã xuất hiện các chòm sao như thế, chúng ẩn hiện và sáng lập lòe trong bóng tối. Khi anh ra đời ai cũng ngạc nhiên, nhưng rốt cuộc cũng không ai biết được đó là điềm lành hay gở. Thế nên từ lúc biết nhận thức, Eli bắt đầu khoác lên mình những bộ cánh dài, ngay cả mắt cũng che lại, mọi người không thể biết được bên dưới lớp áo dày kia là một cơ thể dị dạng thì càng đỡ cho anh phải tốn công giải thích. Anh đã muốn che giấu việc này, ít nhất là cho tới khi an toàn được gả vào nhà tướng quân, nhưng chẳng hiểu sao lại muốn tiết lộ cho cậu người hầu kia, có lẽ đây là cảm giác thiếu an toàn chỉ có thể chia sẻ với những người không quen chăng? Nhưng nếu cậu ta rêu rao thứ này thì thật phiền phức, đây là bất cẩn của anh, có lẽ danh sách những việc anh sắp nhờ cậy cô Violetta lại thêm một mục nữa rồi.
  71.  
  72. "Chúng rất đẹp, thưa ngài."
  73.  
  74. Cậu người hầu trẻ nhìn những vì sao lấp lánh trên người anh như bị mê hoặc vậy, buộc miệng thốt lên câu khen ngợi. Eli hơi bất ngờ, sao lại có người nghĩ rằng thứ này đẹp được chứ?
  75.  
  76. "Cậu không cần phải xu nịnh, kẻ sắp rời khỏi nhà như tôi sẽ không thể cho cậu lợi ích gì nữa đâu." - Eli nói - "Nhà tướng quân cũng không cho tôi mang theo người hầu, tôi thật sự không thể dẫn cậu theo được."
  77.  
  78. "Không cần đâu thưa ngài" - cậu ta đáp lại chắc nịch - "Tôi cũng không mong cầu gì hơn."
  79.  
  80. "Cậu đúng là gã hầu ngây thơ nhất tôi từng gặp" - Eli cúi đầu uống trà - "Hi vọng sau này cậu sẽ thành công."
  81.  
  82. Hai người im lặng uống trà một lát, nhìn khung cảnh tươi sáng bên ngoài cửa sổ, ai cũng có những tâm tư riêng không để lộ cho người kia biết.
  83.  
  84. "Cậu làm tôi nhớ tới một người" - Eli chống tay lên cằm ngắm nhìn người hầu kia - "Cậu ta cũng ăn bánh kiểu như vậy."
  85.  
  86. "...Tôi có thể hỏi không?" - ánh mắt của người hầu trong một chốc tối lại - "Ngài đang nhớ đến ai vậy?"
  87.  
  88. "Một cậu bé hay bám theo tôi mấy năm trước..."
  89.  
  90. Khoảng mười năm trước, khi anh mười tám tuổi, anh đã gặp cậu bé đó trong cung điện hoàng gia.
  91.  
  92. .
  93.  
  94. Cậu học trò Eli Clark, tay ôm vài quyển sách, thả bộ trên con đường tới chỗ thầy Kurt để học thuật chiêm tinh, lúc đi ngang qua một khu vườn nhỏ đã bị một tiếng khóc khe khẽ thu hút. Cậu ta lần theo tiếng thút thít thì bắt gặp một đứa nhỏ đang đứng một mình, tay cố gắng dụi mắt nhưng chẳng ngăn được mấy dòng lệ đang trào ra.
  95.  
  96. "Xin chào"
  97.  
  98. Đứa nhỏ bị tiếng cậu gọi làm giật mình, quay sang nhìn cảnh giác, Eli tay ôm sách tiến tời gần đứa nhỏ.
  99.  
  100. "Đừng sợ, anh không làm gì em đâu" - thấy đứa nhỏ dợm bỏ chạy, cậu bèn gọi giật lại - "Em tên gì, em bị lạc sao?"
  101.  
  102. "T... Tôi không có đi lạc!"
  103.  
  104. Eli nhìn cậu nhóc đang cố tỏ ra cứng cỏi nhưng mắt vẫn rưng rưng lệ thì cố nén tiếng cười. Cậu bước đến xoa xoa đầu nhóc.
  105.  
  106. "Em đang chơi trốn tìm với bố mẹ nhỉ, cho anh chơi với được không" - Eli cố nói bằng giọng dịu dàng nhất - "Anh em mình cùng tìm bố mẹ em nhé."
  107.  
  108. "N... Nể mặt anh lắm đấy."
  109.  
  110. Cậu nhóc dụi mắt lần nữa nhưng mặt mũi cũng chưa hết lấm lem, Eli rút khăn tay ra lau nước mắt cho đứa nhỏ nhưng nhóc cứ bướng bỉnh không chịu để cậu giúp, hết cách anh đành đưa luôn khăn tay cho nó. Đợi đứa nhỏ lau mũi xong rồi cậu mới dắt tay nó đi ra khỏi khu vườn nhỏ.
  111.  
  112. Lần đó Eli bỏ lỡ buổi học của thầy Kurt nhưng thành công tìm được cha mẹ cho đứa nhỏ, họ cũng đang tất tả chạy đi tìm khi lạc mất đứa con út, rối rít cảm ơn cậu.
  113.  
  114. Sau lần đó thỉnh thoảng Eli lại gặp đứa nhỏ kia, nhìn thấy nó lớn lên từng ngày thành một thiếu niên điển trai, mỗi lần gặp nhau nó lại rất hào hứng vẫy vẫy tay gọi "Anh Eli! Anh Eli!" khiến lòng Eli mềm nhũn. Vậy mà cũng gắn bó với nhau nhiều năm, nhưng càng về sau thì thời gian gặp mặt của cả hai càng ít, cho tới khoảng năm năm trước thì Eli không còn gặp lại đứa nhỏ kia nữa, cũng chẳng biết nó lớn lên có bộ dạng gì, chỉ biết cầu mong rằng nó sẽ luôn hạnh phúc.
  115.  
  116. .
  117.  
  118. Eli khẽ thoát ra một tiếng thở dài nho nhỏ, hiện tại không phải là lúc thích hợp để tưởng niệm quá khứ. Bộ dạng không thích hợp lại còn đi tơ tưởng lung tung dễ khiến cậu trẻ nhà tướng quân chán ghét, như vậy thì thật lợi bất cập hại cho gia đình mình lẫn đức vua trẻ.
  119.  
  120. "Sau này, ngài có dự định gì không?" - cậu hầu kia cắt ngang dòng suy nghĩ của Eli - "Ngày mai là lễ cưới, nếu ngài muốn phản đối thì vẫn còn kịp..."
  121.  
  122. "Cậu đừng ngốc thế" - Eli cười bảo - "Đây đâu chỉ là hôn lễ của tôi, mà còn là sự tác hợp giữa hai gia đình. Một Omega lớn tuổi như tôi không thể tìm được người nào tốt hơn cậu trẻ nhà tướng quân đâu."
  123.  
  124. "Thế sao?" - cậu người hầu có chút kích động, hai mắt ẩn chứa tia vui vẻ nhấp nháy - "Anh ta là người tốt nhất nhỉ?"
  125.  
  126. "Đúng rồi, không phải hiện tại người nổi tiếng nhất kinh đô là tướng quân trẻ Naib Subedar sao? Quyến rũ được bao nhiêu Omega muốn kết đôi cùng thì hẳn cậu ta cũng rất ra gì và này nọ chứ nhỉ." - Eli cười cười, tự rót cho mình một cốc trà nữa - "Nhưng số phận đôi khi không theo những gì ta mong muốn..."
  127.  
  128. "..."
  129.  
  130. Cậu người hầu cúi gằm tiếp tục ăn mấy cái bánh quy ngon lành mà chẳng biết phải đáp lại gì. Trong tâm tư cậu ta hỗn loạn nhiều suy nghĩ nhưng phải cố tỏ ra bình tĩnh, không dám hé răng. Thế nhưng Eli dường như đang chìm vào những suy nghĩ riêng của mình, anh tiếp tục nói:
  131.  
  132. "Nhưng nếu cậu ấy đồng ý, tôi sẽ vui vẻ sống thật yên tĩnh suốt phần đời còn lại" - Eli liếc nhìn ra ngoài cửa sổ - "Xem như một lời xin lỗi của tôi khi phải gắn chặt số phận của cậu ta vào mình.
  133.  
  134. "Miễn là cậu ta không có ý định li hôn."
  135.  
  136. "Hửm?" - cậu người hầu trẻ ngước lên nhìn - "Anh có ý gì?"
  137.  
  138. "Như tôi đã nói lúc nãy, đây không chỉ là hôn nhân của riêng mình tôi và cậu ấy mà còn là dấu hiệu kết giao giữa hai gia đình" - Eli cười đến là thản nhiên, đan hai bàn tay trước mặt - "Vậy nên mặc kệ cậu ấy muốn gì, chỉ cần không li hôn là được."
  139.  
  140. Cậu người hầu trẻ nghe đến đấy, dường như có công tắc điện nào đó trong người bật lên, vẻ ủ rũ ban nãy bị sự háo hức chiếm lấy. Cậu ta nhìn Eli bằng đôi mắt lấp lánh niềm vui trộn lẫn với vẻ sắc bén của một con thú săn không thể che giấu tới nỗi Eli bất giác muốn lùi về sau. Ấy vậy mà chưa kịp mở miệng hỏi cậu ta đã lên tiếng cáo từ, sau khi cúi chào thì đi một mạch ra khỏi phòng không quay lại, Eli cũng không kịp ngăn cản.
  141.  
  142. Còn lại một mình trong phòng, Eli ngơ ngác nhìn chỗ trống lúc nãy cậu người hầu kia vừa ngồi. Cậu ta đến và đi như một cơn gió vậy, mạnh mẽ ào ào thổi đến và cũng tan biến nhanh như khi xuất hiện.
Advertisement
Add Comment
Please, Sign In to add comment
Advertisement